Khó khăn Cộng_đồng_mạng

Cộng đồng trực tuyến là khu vực tương đối mới và chưa được khám phá. Họ quảng bá một cộng đồng hoàn toàn mới mà trước đó Internet không có sẵn. Mặc dù họ có thể thúc đẩy một loạt các phẩm chất tích cực, chẳng hạn như các mối quan hệ mà không liên quan đến chủng tộc, tôn giáo, giới tính hoặc địa lý[71], chúng cũng có thể dẫn đến nhiều vấn đề.

Giả thuyết về nhận thức rủi ro, sự không chắc chắn khi tham gia vào một cộng đồng trực tuyến, khá phổ biến, đặc biệt khi trong các trường hợp trực tuyến sau:

  1. thực hiện công việc,
  2. tài chính,
  3. cơ hội/ thời gian,
  4. sự an toàn,
  5. xã hội,
  6. mất mát tâm lý.[72]

Clay Shirky giải thích một trong những vấn đề như hai chiếc vòng hoola-hoops. Với sự gia tăng của các cộng đồng trực tuyến, có một hoola-hoop "đời thực" và "cuộc sống trực tuyến" khác. Hai vòng này từng hoàn toàn tách biệt nhưng bây giờ chúng đã vung lên và chồng lên nhau. Vấn đề với sự chồng chéo này là không còn sự phân biệt nữa giữa các tương tác trực diện và tương tác ảo; Họ là một và giống nhau. Shirky minh họa điều này bằng cách giải thích một cuộc họp. Một nhóm người sẽ ngồi trong một cuộc họp nhưng tất cả họ cũng sẽ được kết nối vào một thế giới ảo, sử dụng các cộng đồng trực tuyến như Wiki.[73]

Một vấn đề nữa là sự hình thành danh tính với sự pha trộn giữa đời thực và ảo mơ hồ. Sự hình thành danh tính trong thế giới thực bao gồm "một cơ thể, một danh tính", nhưng cộng đồng trực tuyến cho phép bạn tạo ra "nhiều nhân vật điện tử" như bạn muốn. Điều này có thể dẫn đến việc lừa đảo về danh tính. Hành động tự xưng là ai đó mà bạn không thể gây rắc rối với những người dùng cộng đồng trực tuyến khác và cho chính bạn. Tạo một danh tính giả có thể gây nhầm lẫn và mơ hồ về danh tính đúng.

Sự thiếu tin tưởng liên quan đến thông tin cá nhân hoặc chuyên nghiệp là vấn đề với các câu hỏi về cá tính hoặc tính tương hỗ thông tin. Thông thường, nếu thông tin được cung cấp cho người dùng khác của cộng đồng trực tuyến, người ta mong đợi thông tin bình đẳng được chia sẻ lại. Tuy nhiên, đây có thể không phải là trường hợp hoặc người dùng khác có thể sử dụng thông tin được cung cấp theo những cách có hại. Việc xây dựng cá tính của một cá nhân trong một cộng đồng trực tuyến đòi hỏi phải tự trình bày. Tự trình bày là hành động "viết cái tôi thành hiện thực", trong đó bản sắc của một người được hình thành bởi những gì người đó nói, làm hoặc thể hiện. Điều này cũng đặt ra một vấn đề tiềm ẩn vì sự tự đại diện như vậy có thể bị giải thích sai. Mặc dù danh tính trực tuyến của một cá nhân có thể được xây dựng hoàn toàn với một vài câu nói từ chính họ, nhận thức về danh tính này có thể hoàn toàn sai và không chính xác.

Các cộng đồng trực tuyến trình bày các vấn đề bận tâm, mất tập trung, tách rời và giải mẫn cảm với một cá nhân, mặc dù hiện tại tồn tài các nhóm hỗ trợ trực tuyến. Cộng đồng trực tuyến hiện có những rủi ro tiềm ẩn và người dùng phải nhớ cẩn thận và nhớ rằng chỉ vì cộng đồng trực tuyến cảm thấy an toàn không có nghĩa là nó nhất thiết phải như vậy.[36]

Quấy rối và khiêu khích

Cyber bullying, bắt nạt trên mạng,"sử dụng các hành vi gây hấn, cố ý, lặp đi lặp lại lâu dài của một hoặc nhiều cá nhân, sử dụng các phương tiện điện tử, chống lại một nạn nhân gần như bất lực"[74] đã tăng trưởng tần suất cùng với sự phát triển liên tục của các cộng đồng mạng với một nghiên cứu từ đại học mở (Open University) cho thấy 38% những người trẻ tuổi đã trải qua hoặc chứng kiến bắt nạt trên mạng.[75] Nó đã nhận được sự chú ý của truyền thông đáng kể do các sự cố tai tiếng như cái chết của Amanda Todd[76] người trước khi chết đã kể chi tiết thử thách của cô trên YouTube.[77]

Một tác dụng chính của bắt nạt như vậy là nó cho phép nạn nhân bị quấy rối mọi lúc, điều không thể điển hình với bắt nạt ngoài đời thật. Điều này đã buộc Chính phủ và các tổ chức khác thay đổi cách tiếp cận điển hình của họ là bắt nạt với Bộ Giáo dục Vương quốc Anh hiện đang đưa ra lời khuyên cho các trường về cách xử lý các trường hợp bắt nạt trên mạng.[78]

Vấn đề phổ biến nhất với cộng đồng trực tuyến có xu hướng là quấy rối trực tuyến, có nghĩa là nội dung đe dọa hoặc xúc phạm nhằm vào bạn bè hoặc người lạ được biết thông qua các cách thức của công nghệ trực tuyến. Trường hợp đăng bài như vậy được thực hiện "for the lulz" (nghĩa là cho niềm vui của nó), thì nó được gọi là trolling.[79] (khiêu khích). Đôi khi trolling được thực hiện để gây hại cho người khác vì sự hài lòng của người đăng.[80] Động lực chính cho các áp phích như vậy, được biết đến trong lý thuyết nhân vật là "snerts", là cảm giác về sức mạnh và sự tiếp xúc mà nó mang lại cho họ. Quấy rối trực tuyến có xu hướng ảnh hưởng đến thanh thiếu niên nhiều nhất do hành vi chấp nhận rủi ro và quá trình ra quyết định của họ. Một ví dụ đáng chú ý là Natasha MacBryde, người bị Sean Duffy hành hạ, sau đó đã bị truy tố.[81] Năm 2010, Alexis Pilkington, một người New York 17 tuổi đã tự sát. Những kẻ khiêu khích xuất hiện trên trang chia buồn của cô đăng tải những hình ảnh vô cảm và đau đớn về những thứ noos và biểu tượng tự tử khác. Bốn năm trước đó, một thanh niên 18 tuổi chết trong một vụ tai nạn xe hơi ở California. Kẻ khiêu khích đã lấy những hình ảnh về cơ thể dị dạng của cô mà chúng tìm thấy trên internet và dùng chúng để tra tấn cha mẹ đau buồn của cô gái.[82] Nghiên cứu tâm lý đã chỉ ra rằng sự ẩn danh làm tăng hành vi phi đạo đức thông qua cái được gọi là hiệu ứng giải tỏa ức chế trên mạng (online disinhibition effect). Nhiều trang web và cộng đồng trực tuyến đã cố gắng để chống lại trolling. Không có một phương pháp hiệu quả duy nhất nào để ngăn chặn sự ẩn danh và các lập luận cho rằng việc xóa ẩn danh của người dùng Internet là xâm phạm quyền riêng tư của họ và vi phạm quyền tự do ngôn luận. Julie Zhou, viết cho tờ Thời báo New York, bình luận rằng "Không có cách nào để thực sự loại bỏ Internet ẩn danh. Rốt cuộc, tên và địa chỉ email có thể bị làm giả. Và trong vài trường hợp, nhiều người bình luận viết những điều thô lỗ dưới tên thật của họ ". Do đó, một số kẻ lừa gạt thậm chí không thèm che giấu hành động và tự hào về hành vi của mình.[82] Tỷ lệ quấy rối trực tuyến được báo cáo ngày càng tăng do đã có sự gia tăng 50% trong các tài khoản về quấy rối trực tuyến thanh thiếu niên từ những năm 2000.[83]

Một hình thức quấy rối phổ biến trực tuyến khác được gọi là flaming (chọc tức).Theo một nghiên cứu được thực hiện bởi Peter J. Moor, flaming được định nghĩa là thể hiện thái độ thù địch bằng cách lăng mạ, chửi rủa hoặc sử dụng ngôn ngữ xúc phạm.[84] Flaming có thể được thực hiện theo định dạng kiểu nhóm (phần bình luận trên YouTube) hoặc ở định dạng một đối một (nhắn tin riêng tư trên Facebook). Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng flaming rõ ràng hơn trong cuộc trò chuyện qua trung gian máy tính hơn là tương tác mặt đối mặt.[85] Ví dụ, một nghiên cứu được thực hiện bởi Kiesler et al. nhận thấy rằng những người gặp trực tuyến đánh giá nhau gay gắt hơn những người gặp mặt trực tiếp.[86] Nghiên cứu tiếp tục nói rằng những người giao tiếp bằng máy tính "cảm thấy và hành động như thể thiết lập là vô lý hơn, và hành vi của họ không bị ngăn cản. Những phát hiện này cho thấy giao tiếp qua máy tính... gợi ra hành vi xã hội hoặc không được kiểm soát".

Các cộng đồng không được kiểm soát được thiết lập khi người dùng trực tuyến giao tiếp trên một trang web mặc dù không có điều khoản sử dụng lẫn nhau. Không có cơ quan quản lý. Các nhóm sở thích trực tuyến hoặc blog ẩn danh là ví dụ về các cộng đồng không được kiểm soát.

Bắt nạt trên mạng cũng rất phổ biến. Bắt nạt trên mạng được định nghĩa là tác hại cố ý và lặp đi lặp lại gây ra cho người khác thông qua các phương tiện công nghệ thông tin.[87] Nạn nhân của đe doạ trực tuyến đã lên hàng đầu trong chương trình nghị sự công cộng sau khi một số câu chuyện tin tức đã xuất hiện về chủ đề này. Lấy ví dụ tân học sinh Rutgers, Tyler Clementi đã tự sát vào năm 2010 sau khi bạn cùng phòng của anh ta bí mật quay phim anh ta trong một cuộc gặp gỡ thân mật và sau đó phát trực tiếp video qua Internet.[88] Nhiều tiểu bang, như New Jersey, đã tạo ra và thông qua các luật không cho phép bất kỳ hành vi quấy rối nào tại, gần hoặc ngoài sân trường làm gián đoạn hoặc can thiệp vào hoạt động của trường hoặc quyền của các học sinh khác.[89]

Trolling và bắt nạt trên mạng trong cộng đồng trực tuyến rất khó ngăn chặn vì một số lý do:

  1. Các thành viên cộng đồng không muốn vi phạm các ý thức tự do, nơi mà mọi người đều có quyền phát ngôn.
  2. Bản chất phân tán của các cộng đồng trực tuyến khiến các thành viên gặp khó khăn trong việc đi đến thỏa thuận.
  3. Quyết định ai nên kiểm duyệt và làm thế nào để kiểm duyệt tạo khó khăn cho quản lý cộng đồng.

Cộng đồng trực tuyến là một nhóm người có chung sở thích sử dụng Internet (trang web, email, tin nhắn tức thời, v.v.) để liên lạc, làm việc cùng nhau và theo đuổi sở thích của họ theo thời gian.

Làm nhục

Một vấn đề ít được biết đến là hazing (làm nhục) trong cộng đồng trực tuyến. Các thành viên cấp cao của một cộng đồng trực tuyến sử dụng hazing để thể hiện sức mạnh của họ, tạo ra sự bất bình đẳng và gia tăng lòng trung thành với người mới. Mặc dù hazing trực tuyến không gây ra tình trạng khó khăn về thể chất, "các giá trị trạng thái của sự thống trị và sự phụ thuộc cũng được truyền đi một cách hiệu quả".[90] Các thành viên ưu tú trong nhóm có thể gây ám ảnh bằng cách sử dụng các thuật ngữ xúc phạm để chỉ người mới đến, sử dụng trò lừa dối hoặc chơi trò chơi trí tuệ hoặc tham gia đe dọa, trong số các hoạt động khác.[91]

"Qua phương thức hazing, các thành viên sáng lập ngầm nói với những người mới đến rằng họ phải có khả năng chịu đựng một mức độ hung hăng, thô lỗ và đáng ghét nhất định để phù hợp và được cộng đồng BlueSky chấp nhận".[92]

Sự riêng tư

Các cộng đồng trực tuyến như các trang web mạng xã hội có sự phân biệt rất không rõ ràng giữa thông tin riêng tư và công khai. Đối với hầu hết các mạng xã hội, người dùng phải cung cấp thông tin cá nhân để thêm vào hồ sơ của họ. Thông thường, người dùng có thể kiểm soát loại thông tin mà người khác trong cộng đồng trực tuyến có thể truy cập dựa trên mức độ quen thuộc của người dùng với mức độ thoải mái của người dùng. Những hạn chế này được gọi là "cài đặt quyền riêng tư". Cài đặt quyền riêng tư đưa ra câu hỏi về cách cài đặt quyền riêng tư và điều khoản dịch vụ ảnh hưởng đến sự mong đợi quyền riêng tư trên phương tiện truyền thông xã hội. Dù gì thì mục đích của một cộng đồng trực tuyến vẫn là chia sẻ một không gian chung với nhau. Hơn nữa, thật khó để có hành động pháp lý khi người dùng cảm thấy rằng quyền riêng tư của mình đã bị xâm phạm vì về mặt kỹ thuật họ biết những gì cộng đồng trực tuyến đòi hỏi.[93] Người sáng lập trang mạng xã hội Facebook, Mark Zuckerberg, nhận thấy một sự thay đổi trong hành vi của người dùng từ khi anh ấy ra mắt Facebook lần đầu tiên. Dường như "sự sẵn sàng chia sẻ của xã hội đã tạo ra một môi trường nơi mối quan tâm riêng tư ít quan trọng hơn đối với người dùng mạng xã hội ngày nay so với khi mạng xã hội bắt đầu".[94] Tuy nhiên, mặc dù người dùng có thể giữ kín thông tin cá nhân của mình, hoạt động của họ vẫn mở cho toàn bộ trang web để truy cập. Khi người dùng đăng thông tin lên một trang web hoặc bình luận hoặc phản hồi thông tin được đăng bởi người khác, các trang mạng xã hội sẽ tạo ra một hồ sơ theo dõi hoạt động của người dùng.[95]

Quyền riêng tư trên Internet (Internet privacy) liên quan đến việc truyền và lưu trữ dữ liệu của một người và quyền ẩn danh của họ khi trực tuyến với Liên Hợp Quốc vào năm 2013 thông qua quyền riêng tư trực tuyến như một quyền của con người bằng một cuộc bỏ phiếu nhất trí.[96] Nhiều trang web cho phép người dùng đăng ký tên người dùng không phải là tên thật của họ, điều này cho phép mức độ ẩn danh, trong một số trường hợp như người dùng hình ảnh từ 4chan - trang web không cần tài khoản để tham gia thảo luận. Tuy nhiên, trong những trường hợp này tùy thuộc vào chi tiết thông tin về một người được đăng, vẫn có thể tìm ra danh tính người dùng.

Ngay cả khi một người thực hiện các biện pháp để bảo vệ sự ẩn danh và tiết lộ quyền riêng tư của họ nhờ Edward Snowden, một nhà thầu trước đây của Cơ quan Tình báo Trung ương Central Intelligence Agency về các chương trình giám sát hàng loạt được thực hiện bởi các dịch vụ tình báo Hoa Kỳ liên quan đến việc thu thập dữ liệu hàng loạt trên cả người dùng trong nước và quốc tế của các trang web phổ biến bao gồm FacebookYouTube cũng như việc thu thập thông tin trực tiếp từ cáp quang mà không có sự đồng ý xuất hiện cho thấy quyền riêng tư của cá nhân không phải lúc nào cũng được tôn trọng.[97] Nhà sáng lập facebook Mark Zuckerberg tuyên bố công khai rằng công ty chưa được thông báo về bất kỳ chương trình nào như vậy và chỉ bàn giao dữ liệu người dùng cá nhân khi pháp luật yêu cầu [98] ngụ ý rằng nếu các cáo buộc là đúng thì dữ liệu thu hoạch đã được thực hiện mà không có sự đồng ý của công ty.

Sự phổ biến ngày càng tăng của các mạng xã hội nơi người dùng sử dụng tên thật của họ là tiêu chuẩn cũng mang đến một thách thức mới với một cuộc khảo sát với 2.303 người quản lý tìm thấy 37% ứng viên điều tra hoạt động truyền thông xã hội trong quá trình tuyển dụng[99] với một nghiên cứu cho thấy 1 trong 10 lần từ chối đơn xin việc cho những người từ 16 đến 34 tuổi có thể là do kiểm tra phương tiện truyền thông xã hội.[100]

Sự phụ thuộc vào thông tin

Cộng đồng mạng có thể là một công cụ dễ dàng và hữu ích để truy cập thông tin. Tuy nhiên, thông tin có chứa cũng như thông tin xác thực của người dùng không phải lúc nào cũng đáng tin cậy, với việc internet cung cấp một phương tiện tương đối ẩn danh để một số người lừa đảo yêu cầu bất cứ điều gì từ trình độ của họ hoặc trong trường hợp hiếm hoi, giả vờ là một người cụ thể.[101] Các tài khoản giả mạo độc hại được tạo ra với mục đích lừa gạt nạn nhân bằng tiền đã trở nên cao cấp hơn với bốn người đàn ông bị kết án từ 8 năm đến 46 tuần vì lừa đảo 12 phụ nữ £250.000 bảng Anh bằng cách sử dụng tài khoản giả trên trang web hẹn hò.[102] Nói về đến độ chính xác, một khảo sát dựa trên Wikipedia đã đánh giá 50 bài báo cho thấy 24% không có sự chính xác,[103] mặc dù trong hầu hết các trường hợp, hậu quả có thể chỉ là sự lan truyền thông tin sai lệch, tin giả trong các lĩnh vực như sức khỏe, hậu quả có thể gây tổn hại lớn hơn nhiều dẫn đến Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ cung cấp trợ giúp về đánh giá thông tin y tế trên web.[104]

Mất cân bằng

Quy tắc 1% nêu rõ rằng trong cộng đồng trực tuyến dưới dạng quy tắc chỉ có 1% người dùng đóng góp tích cực vào việc tạo nội dung. Các biến thể khác cũng tồn tại như quy tắc 1-9-90 khi tính đến chỉnh sửa.[105] Điều này đặt ra vấn đề cho các cộng đồng trực tuyến với hầu hết người dùng chỉ quan tâm đến thông tin mà cộng đồng đó có thể chứa thay vì quan tâm đến việc đóng góp tích cực có thể dẫn đến sự cứng nhắc trong thông tin và suy giảm trong cộng đồng.[106] Điều này đã khiến các cộng đồng dựa vào việc chỉnh sửa nội dung của người dùng để thúc đẩy người dùng trở thành những người đóng góp tích cực cũng như giữ chân các thành viên hiện có thông qua các dự án như Dự án cải thiện sáng tạo tài khoản Wikimedia.[107]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Cộng_đồng_mạng http://www.igor.pro.br/ http://www.chass.utoronto.ca/~wellman/publications... http://www.edudemic.com/build-effective-online-lea... http://articles.technology.findlaw.com/2007/Sep/18... http://www.foxnews.com/world/2012/10/12/canadian-t... http://www.novamind.com/connect/nm_documents/show_... http://pensivepuffin.com/dwmcphd/syllabi/insc547_w... http://www.shirky.com/writings/group_enemy.html http://socialmediatoday.com/elliot-volkman/343142/... //ssrn.com/abstract=1663982